Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

Nụ cười anh

Ngay cả khi em viết những dòng này cho anh, hình ảnh về khuôn mặt với nụ cười rạng rỡ trên môi vẫn luôn hiện diện trong tâm trí em. Như một điều gì đó thật kỳ diệu, kì diệu ngay từ khi anh bước vào trái tim em bằng nụ cười ấm áp. Em đã nghĩ đó chính là định mệnh, định mệnh cho mình gặp được nhau giữa hàng tỉ người trên trái đất này, điều mà nhiều người ngoài kia vẫn gặp phải, nhưng với em, đó thực sự là định mệnh. 

Em đã từng tự nhủ thầm rằng, giây phút em trả lời tin nhắn của anh là khoảnh khắc kỳ diệu nhất trong cuộc đời em. Bất chấp mọi khó khăn cùng nỗi sợ để tiếp tục mối quan hệ ảo cùng anh là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời em. Đồng ý yêu anh là sự đánh cược mạo hiểm nhất cho tương lai phía trước của em. Và yêu anh, được anh yêu đối với em chính là điều tuyệt vời nhất đang xảy ra.

Anh biết không? 

Ở đời, có vô vàn tình cảm, trong tình cảm lại có vô vàn những kiểu tình cảm khác nhau. Trong đó tình yêu chính là thứ tình cảm phức tạp nhất, thiêng liêng nhất và đa mùi vị nhất. Mỗi chúng ta đều có những cuộc tình thời trẻ và một vài lần say nắng, đắm chìm vì một khuôn mặt, nụ cười nào đó. Thế nhưng, để nắm giữ một nụ cười mãi bên ta đi đến cuối con đường thực sự khó.



Em yêu anh, yêu từ ánh mắt, nụ cười, yêu đến giọng nói, dáng đi, yêu toàn bộ những thứ thuộc về anh, yêu cả điều mà người đời ghen ghét. Em yêu chỉ vì em biết đó là tình yêu, là những hạnh phúc em cần nắm giữ.

Em mạnh mẽ là vậy, em đanh đá là thế. Em có thể vững vàng đối mặt với mọi khó khăn trước sóng gió của cuộc sống. Em chưa bao giờ thấy mình yếu đuối khi phải đối mặt với cuộc đời, lại chẳng bao giờ thấy mình kém cỏi khi phải làm bất cứ việc gì mà người khác có thể. Thế nhưng, gặp anh, yêu anh, đứng trước anh, mọi thứ trong em trở nên nhỏ bé và khó khăn.



Em thấy mình yếu đuối trước anh, thấy mình chẳng đủ mạnh mẽ để đối diện với nỗi sợ mất anh. Lại càng cảm thấy sợ hãi, bất lực nếu một ngày nào đó em không thể làm tất cả mọi việc vì anh, yêu anh theo cách mà em muốn. Vì cuộc đời này còn nhiều chông chênh quá, và anh cũng không chắc chắn được có cùng em đi đến cuối đoạn đường không.

Em yêu anh, yêu mọi thứ và sẵn sàng chấp nhận tất cả cho dù nó tồi tệ nhất với em. Chỉ cần có anh, chỉ cần người đó là anh. Nhưng có những phút giây nào đó em bất chợt thấy sợ hãi vì tình yêu anh dành cho em, thấy lo lắng tình cảm anh đem đến bên em. Em sợ mọi thứ nhạt dần, mọi thứ pha tạp thêm nhiều vị đắng khác, để rồi có lúc chúng ta chợt buông lơi đôi tay. Lúc đó em sẽ như nào? Điều mà em không dám nghĩ đến, không dám đối mặt.



Chỉ cần nghĩ về anh, nghĩ về nụ cười của anh, ánh mắt anh nhìn em, dường như mọi thứ thật sự bình yên và ngọt ngào. Em yêu cái khoảnh khắc anh cười, yêu cái nụ hôn nồng nàn trên môi, yêu cái cách anh chiều chuộng em lúc hai đứa gần gũi, yêu cả cái cách mà anh sẵn sàn làm mọi thứ để em được hạnh phúc.

Em sẽ giữ mãi nụ cười anh trong tiềm thức, trong mọi khó khăn. Chỉ cần những lúc em mệt mỏi nhất, em đau lòng nhất hay em buồn bã nhất anh xuất hiện trước mặt em, nở một nụ cười thật tươi. Như thế em sẽ buông bỏ và vượt qua tất cả, anh nhé?



Hứa với em là luôn cười, luôn nở trên môi nụ cười đó anh nhé? Vì em tin, ngoài em ra con rất nhiều người ngoài kia sẽ yêu anh 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét