Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Học cách yêu anh

Từ khi có anh bên cạnh em, có anh yêu em, có anh luôn chăm sóc che chở. Em đã tự bắt mình phải học cách yêu thương, bắt mình phải học cách buông bỏ quá khứ để không làm ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Vì yêu, vì muốn được hạnh phúc bên anh, vì cần có anh luôn che chở suốt cuộc đời này.

Nếu một ngày nào đó chúng mình có buồn đau hay khổ cực, có lúc giận hờn hay chán nản, chỉ cần mình học cách tha thứ, bao dung, hay học cách chấp nhận buông bỏ, thì khi đó chúng mình sẽ thấu hiểu và bỏ qua cho nhau.




Em có một quá khứ không vui, có những nỗi đau không thể lành, nhưng em tin bằng sự chân thành và tình yêu của anh, mọi vết thương đều sẽ liền sẹo, em tin điều đó anh ạ. Em sẽ chờ anh dùng tình yêu của mình để lấp đầy khoảng trống bên trong em, dùng tương lai để che đậy hoàn toàn quá khứ. Em sẽ hạnh phúc, sẽ hạnh phúc thật nhiều anh nhỉ?

Yêu anh, được gặp anh là may mắn của em, là hạnh phúc mà kiếp này em có được. Nhận được tình yêu trọn vẹn từ anh đó là do kiếp trước em phải tu nhiều lắm, phải ăn chay niệm phật nhiều lắm. Có như thế kiếp này em mới được gặp anh và được yêu anh. Em chân trọng lắm anh ạ, em thực sự, thực sự cảm ơn nhiều lắm. Cảm ơn vì kiếp này em đã được gặp anh.

Anh có biết, có biết trước đây từng có một con bé sống rất vô tư, thoải mái, rất đanh đá, rất ghê gớm. Dường như với nó chẳng có gì có thể khiến nó sợ, nó luôn nghĩ mình mạnh mẽ và chẳng ai có thể làm tổn thương nó. Vậy mà chỉ một lần vấp ngã, một lần sai lầm đã cướp đi nó của bản chất vốn có, cướp đi sự hồn nhiên, mạnh mẽ. 

Từ khi nó ngã xuống, nó bị thế giới quay lưng lại, nó đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Chẳng thể cười vui, chẳng thể vô tư nói ra điều nó nghĩ, chẳng thể mở lòng với ai, chẳng thể khóc dễ dàng. Nó luôn sống trong cái vỏ bọc của mình, lúc nào cũng sợ, sợ quá khứ lặp lại, sợ ai đó nhìn thấy nó yếu đuối, sợ mọi người ghét, sợ làm phật lòng người xung quanh. Nó cứ thế, sống nhạt nhẽo mà lòng luôn mang nỗi sợ hãi, bất an, lo lắng.



Nhưng anh đã mang đến cho em, mang đến một cuộc sống mới, một thế giới tràn ngập tình yêu thương. Anh đã cho em nụ cười, cho em sự yêu thương, cho em bình yên, cho em tất cả, cho em cả thế giới hoàn toàn khác anh ạ. Em đã cười, đã cười thật sự, đã vui, vui trọn vẹn, đã khóc, khóc vì niềm hạnh phúc. Em đã có mọi thứ mà ngay trong mơ em cũng chưa bao giờ nghĩ đến. Là vì anh, là do anh và là nhờ anh, người mà em muốn cưới làm chồng, người mà em muốn con em gọi bằng bố, người mà em muốn chăm sóc, che trở suốt cuộc đời này, chỉ anh và anh mà thôi anh ạ.

Còn nhớ, em vẫn luôn nhớ, luôn suy nghĩ, luôn tự hỏi rằng " Người đàn ông đứng trước mặt em, người đàn ông đang nằm cạnh em, người đàn ông đang hôn em say đắm này là người sau này sẽ bên em đi đến cuối cuộc đời phải không?" Sao anh không đến sớm hơn, sao anh lại yêu em, sao anh lại tìm được em sau bao giống tố, thử thách, sao anh lại dành đến em nhiều tình cảm như vậy? Anh sẽ lại nói câu  " Vợ Tao ", anh nhỉ?



Hồi đầu chúng mình nói chuyện với nhau, chúng mình vô tình tìm được nhau trong lúc cả hai chẳng còn tin vào tình yêu. Thế mà anh lại yêu em, và em cũng đã yêu anh nhiều như thế. Nghĩ về mục đích em nói chuyện với anh em lại thấy thật hay, em không bao giờ có một ý nghĩ nào tồn tại rằng anh sẽ là người em yêu sau này, anh sẽ là cuộc sống, là nụ cười, là niềm vui của em hiện tại.

Nhớ lắm, nhớ lúc còn làm ở samsung, còn cô đơn, còn chênh vênh, khi đó em chỉ coi anh như một cái thùng chứa, nơi em có thể cất dấu bao nỗi niềm chẳng dám nói với ai. Em như trút đi mọi mệt mỏi khi nói chuyện với anh, em cứ vô tư tâm sự vì biết rằng anh sẽ chẳng biết em là ai đâu, anh sẽ không cười em đâu, anh sẽ biến mất vào một ngày nào đó trong tương lai. Cứ thế, cứ thế em và anh nói chuyện với nhau quên thời gian, quên khoảng cách, quên cả những ngại ngùng.



Em cảm ơn vì đã đến bên em nhẹ nhàng, đến bên em từ những nỗi đau, đến bên em bằng sự thấu hiểu, đến bên em bằng tình yêu chân thành. Cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời em anh nhé? Cảm ơn anh? Cảm ơn vì đã nhắn tin cho em, chờ đợi em và xoa dịu nỗi đau của em.

Nếu quay lại khoảnh khắc đó, quay lại giây phút anh tìm được em, em cũng không biết em có trả lời anh nữa không. Nhưng em thấy mình thật may mắn, thật sáng suốt và thật đúng đắn khi đã nói chuyện với anh, đã mở lòng ra với anh. Em hạnh phúc lắm, đang rất hạnh phúc anh ạ, đang thấy cuộc đời em tràn ngập niềm vui.

Anh! Anh sẽ là chồng của em nhỉ? Sẽ làm bố của các con em nhỉ? Sẽ nắm tay em suốt cuộc đời này nữa? Sẽ lụ khụ cùng em dắt tay nhau đi dạo thật bình yên khi đã đi gần hết một đời người. Chúng mình sẽ cùng làm nhé? Cùng cố gắng nhiều hơn, anh nhé? Cố gắng từng giây, từng phút, từng giờ và từng khoảnh khắc ở cạnh nhau. Trang nhật ký của chúng mình sẽ được lấp đầy bằng tình yêu to lớn của hai đứa, sau này sẽ là của nhiều nhiều đứa nữa anh nhỉ?



Chúng mình đang từng ngày bước đi trên hành trình tình yêu, hành trình trải qua hạnh phúc. Mỗi gia đoạn qua đi là những mệt mỏi lớn dần lên, nhưng đừng vì thế mà gây ra cho nhau sự tổn thương anh nhé? Hãy nắm tay nhau chặt hơn, giữ tay nhau lâu hơn, để cùng vượt qua mọi khó khăn, khi đó chúng mình phải ở bên nhau không được cách xa anh nhé? Em yêu anh, yêu nhiều, yêu không thể nói hết bằng lời.

Nhờ anh mà em cần biết mình phải học cách mạnh mẽ trước tất cả, học cách ngừng sợ hãi và học cách suy nghĩ tiêu tực. Em sẽ học cách để yêu anh nhiều hơn mỗi ngày, anh nhé?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét