Nhìn lại những bức ảnh lưu trong điện thoại, nhìn lại những khoảnh khắc hạnh phúc anh và em ở cạnh nhau em thấy lòng mình bình yên, thấy trái tim như vỡ òa những hạnh phúc còn vương vấn từ hôm qua anh ạ. Biết nói sao cho vơi đầy những điều chất chứa trong lòng em lúc này. Em vẫn cảm giác như mọi thứ chỉ là mơ thôi, chỉ là đang nằm ngủ giấc ngủ dài và anh là người cho em những giấc mơ ngọt ngào để em chỉ muốn ngủ mãi, ngủ mãi và không bao giờ tỉnh lại.
Em không thể nói hay sử dụng đủ từ ngữ nào để diễn tả niềm hạnh phúc hiện lên trên khuôn mặt của em trong bức ảnh chúng mình. Hình như em vẫn còn sợ hãi, vẫn không đủ can đảm để khẳng định được những điều đang diễn ra trước mắt . Anh - đã đem tất cả đến với em, đã biến cuộc đời em trở thành bức tranh tuyệt đẹp mà chưa bao giờ em nhìn thấy.
Nụ cười anh, ánh mắt anh hay cái cách mà anh nhìn em, mọi thứ khiến trái tim em như ngừng đập, nó quá đỗi hạnh phúc và ấm áp anh ạ. Tại sao anh lại có thể yêu em nhiều như thế? Anh chỉ có yêu em nhiều như nào anh mới làm được những điều đó cho em, bởi nó xuất phát từ trái tim anh. Và em biết ơn vì điều đó.
Đợi chờ cả một tuần dài, mệt nhoài trong những nỗi nhớ, đôi lúc là phát hờn với khoảng cách khiến chúng ta chẳng thể chạm được đến nhau. Để rồi nhờ điều đó mà mỗi lần bên nhau chúng ta đều trân trọng từng khoảnh khắc, từng giây phút, ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn như sợ lại phải cách xa. Em đã hạnh phúc nhiều lắm anh ạ?
Những điều ngọt ngào nhất khi ở bên anh, những quan tâm anh dành cho em, những việc anh bất chấp làm mặc dù trước đó anh chưa từng nghĩ đến. Và em lại đắm chìm trong cái tình yêu đó của anh mất rồi, chẳng muốn tỉnh dậy chút nào, chẳng muốn nghĩ đến những điều xảy ra xung quanh? Và anh hãy để em ngủ thêm lúc nữa anh nhé? Hãy để em bên anh thêm chút thôi.
Những điều ngọt ngào nhất khi ở bên anh, những quan tâm anh dành cho em, những việc anh bất chấp làm mặc dù trước đó anh chưa từng nghĩ đến. Và em lại đắm chìm trong cái tình yêu đó của anh mất rồi, chẳng muốn tỉnh dậy chút nào, chẳng muốn nghĩ đến những điều xảy ra xung quanh? Và anh hãy để em ngủ thêm lúc nữa anh nhé? Hãy để em bên anh thêm chút thôi.
Bên anh em yêu tất cả những gì anh dành cho em, yêu cái cách mà anh chăm sóc em, cách mà anh lo cho em từng chút, từng chút nhẹ nhàng, ngọt ngào. Từ việc anh ôm em từ đằng sau lúc em nấu cơm, lúc chúng ta đi chơi, và em rất hạnh phúc khi được anh che chở như thế anh ạ? Rồi anh nấu cơm, anh chăm em như một đứa con nít, nhẹ nhàng và ngọt ngào, lúc đó em lại yêu anh hơn mất rồi. Tại sao anh cứ mang đến cho em những điều hạnh phúc nhiều như thế? Để em chẳng còn nhìn thấy ai quanh mình ngoài hình bóng anh.
Tất cả những gì anh làm em đều thấy nó kỳ diệu, thấy nó vĩ đại và lớn lao, chắc anh phải yêu em nhiều lắm nhỉ? Có thế anh mới kiên nhẫn làm mọi thứ cho em, sẵn sàng làm cả những việc trước đây anh gét nhất, anh không thích nhất. Đúng rồi? Người đàn ông của em cơ mà? Anh yêu em nhiều nhiều lắm anh nhỉ? Cảm ơn tình yêu của em nhé? Cảm ơn anh vì tất cả !
Em bình yên lắm khi nằm cạnh anh, được ôm anh, được vỗ về, được cảm nhận sự hòa quyện giữa hai con người. Em chỉ ước thời gian ngừng trôi, trái đất ngừng quay tại giây phút đó. Để em được nằm mãi trong lòng anh, để em được bên anh như thế, không bao giờ cách xa. Và giờ em chỉ còn biết ngắm anh qua màn hình điện thoại và nhớ? Nhớ tất cả, nhớ lắm anh ạ.
Những cảm giác mà 24 năm em chưa từng một lần trải qua, chưa một lần được biết đến, chưa bao giờ em cảm thấy bình yên như khi đi cạnh anh, khi nắm tay anh và khi được anh che trở. Những cử chỉ, hành động hay lời nói lúc chúng mình lạc đường, anh vẫn nhẹ nhàng, vẫn động viên và vẫn quan tâm em có mệt không, có đau lưng không. Dù em có sai bao lần, em có khiến hai đứa càng lạc đi xa anh vẫn tin tưởng em, vẫn luôn làm theo tất cả những gì em nói, luôn bao dung và nhẹ nhàng với em. Anh không hề nổi giận, không hề khó chịu, lại còn nói đùa, làm trò cho em thoải mái, chốc chốc lại sợ em lạnh, sợ em mệt. Em yêu anh đến chết mất thôi soái ca của em ạ.
Em phải làm sao bây giờ đây? Ai đó hãy cho em biết em phải làm gì đi, để em yêu anh ít đi một chút, để em bớt nhớ anh một chút.
Anh ơi?
Anh yêu của em?
Soái ca của em?
Người em đang nhớ đến da diết!
Chúng mình hãy cứ bình yên như thế này anh nhé? Chúng mình hãy cứ yêu nhau nhiều hơn nữa anh nhé? Em sẽ cố gắng và luôn cố gắng, chỉ để gìn giữ tình yêu này, chỉ để trân trọng món quà này mà thượng đế ban tặng. Phải chăng thượng đế thương hại em và mang anh đến bên đời em, cho em được sống trọn vẹn một cuộc đời ý nghĩa. Nếu sau này có gì xảy ra, hay phải bắt em đánh đổi thứ gì đó để có được những giây phút này, những ngọt ngào này em đều đồng ý, em sẽ chấp nhận. Vì em đã có anh, có tất cả những gì tốt đẹp nhất mà từ khi sinh ra đến giờ em chưa một lần cảm nhận.
Em không biết em phải làm gì tốt nhất cho anh, em cũng không đủ mạnh mẽ, đủ thông minh hay đủ khéo léo để mang đến cho anh những thứ mà người ta vẫn làm cho nhau. Nhưng em có một tình yêu, sự chung thủy và sức khỏe đủ vững vàng để bất cứ khi nào anh cần, em sẽ đưa vai cho anh dựa, dang rộng đôi tay ôm anh vào lòng, nếu mỏi chân hay leo lên lưng em, em sẽ cõng anh đi, nếu không muốn thế giới làm phiền, anh hãy cứ nghỉ ngơi, ngoài kia hãy để em lo. Em làm được mà, em sẽ làm được, chỉ cần bên em có anh, chỉ anh thôi anh ạ.
Em thích chụp ảnh, thích lưu lại những khoảnh khắc hạnh phúc, thích dự trữ những kỉ niệm, thích kéo dài những ngày tháng bình yên mình đang đi qua. Vì em biết thời gian sẽ trôi thật nhanh, chúng ta sẽ dần lãng quên những thứ trong quá khứ, những điều tốt đẹp của hôm qua. Rồi một lúc nào đó sự mệt mỏi, chán chường, áp lực cuộc sống sẽ đè nặng lên đôi vai, khi đó chúng ta sẽ chẳng tìm được điều gì vui vẻ để cười thoải mái được nữa. Lúc đó mình hãy ngồi lại bên nhau, hãy lục lại kí ức, hãy xem lại những khoảnh khắc mình từng hạnh phúc anh nhé? Khi đó chúng ta sẽ tìm về trang nhật ký hôm nay, để chúng ta vượt qua được tất cả, để chúng ta lại bên nhau đi tiếp con đường phía trước.
Anh và em hãy cùng nhau viết nên câu chuyện cổ tích, cùng nhau vẽ ra những chân trời hạnh phúc và những khoảng không gian bình yên anh nhé? Để sau này khi tóc đã bạc, răng đã rụng, con cháu xum vầy, chúng ta sẽ nắm tay nhau kể lể với đàn cháu chắt rằng, ngày xưa " ông bà " đã từng yêu nhau nhiều như thế, đã từng hạnh phúc nhiều như thế. Hãy làm vậy anh nhé?
Em muốn tất cả những ai đi qua cuộc đời của chúng mình đều trầm trồ ngưỡng mộ, đều cảm thấy muốn yêu và được yêu khi nghe thấy chuyện tình của anh với em. Em còn muốn cả thế giới biết không có giới hạn nào cho tình yêu cả, chỉ cần vì nhau, yêu nhau và nghĩ đến nhau.
Anh hãy cùng làm với em nhé? Cùng thêm vào bức tranh tình yêu của chúng mình những nét vẽ sinh động những gam màu ngọt ngào, anh hãy giúp em viết nên câu chuyện cổ tích từ hôm nay và cho đến sau này anh nhé?
Em yêu anh thật nhiều, thật nhiều nhưng chưa bao giờ em nói điều đó trước mặt anh, vì em muốn gìn giữ câu nói đó đến giây phút anh hỏi em có đồng ý "....."hihi. Anh hãy viết điều anh muốn vào ô trống đó nhé? Yêu anh.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét