Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

Đơn giản vì Em nhớ Anh!

Hà nội… ngày nhớ anh

Một chút gió đông thoáng qua se se lạnh, khiến lòng em nặng trĩu, và em nhớ anh nhiều, nhiều lắm...

Anh ơi! Cảm giác nhớ một người thật khó chịu, thật cô đơn chắc anh cũng hiểu.

Em cứ cố gắng vùi đầu vào công việc ở công ty vì hiện tại list công việc của em vô cùng nhiều, muốn gạt anh sang một bên để tâm trí được chuyên tâm vào công việc. Nhưng đôi khi, à không, chính xác hơn là thường xuyên hình bóng ấy lại thoáng qua, hiện hữu và chiếm lĩnh toàn bộ suy nghĩ của em, em không tập trung được, em lại ngẩn người ra, rồi nhớ về anh. Lý trí em nó nghe lời em thật anh ạ, em nói " gạt " mà nó làm theo luôn, nhưng thay vì gạt bỏ anh khỏi suy nghĩ của em thì nó lại gạt toàn bộ công việc của em sang bên, chỉ giữ lại duy nhất ánh mắt anh, nụ cười anh và cảm giác hạnh phúc lúc bên anh. Để rồi có con bé cứ ngồi ngơ ngác, bình lặng và cảm thấy nhớ anh thật nhiều nhưng không làm gì được, bởi anh ở xa quá.

Don-gian-vi-Em-nho-Anh


Nhiều lúc, ngồi một mình em chỉ ước có người bên cạnh, nhưng người đó phải là anh, nhất định phải là anh cơ... và đôi khi một mình lang thang trên đường chỉ ước có anh ở bên, có anh che chở, để rồi có anh nắm chặt đôi tay lạnh.

Lại bất chợt nhớ anh.... Nhớ rất nhiều.... nhiều đến mức muốn bay đến trước mặt anh để được ôm thật chặt, thật lâu...?

Anh có hiểu....?

Trước đây!

Tha hồ rong chơi, vui vẻ, thoải mái, không cần ai quan tâm, không cần suy nghĩ nhiều, không cần phải chờ đợi hay buồn khi cô đơn. Nhưng bây giờ, em thích có người nhắn tin hỏi han quan tâm tới em, lo lắng, chăm sóc, chiều chuộng em... nhưng người đó phải là anh, là anh cơ.

Chỉ ước.... ước có anh bên cạnh em lúc này.

Và mỗi tối đi làm về thấy người ta tình tứ bên nhau, nắm tay nhau bước đi hay những cặp vợ chồng chở nhau lúc tan sở, lúc đó em nhìn và em lại ước, ước gì anh cũng đang đứng đợi em dưới cổng công ty, anh sẽ nhìn em cười rồi đội mũ cho em, véo má em hay hỏi han em có mệt lắm không. Em lại tham lam hơn về điều ước đó là sẽ được ôm anh sau một ngày dài vùi đầu vào công việc, được thoải mái kể lể cho anh nghe những câu chuyện vu vơ hay cùng anh đi chợ, nấu cơm và ngủ chung trên một chiếc giường.

Nhìn thấy thế... em cô đơn... cô đơn vì anh ở xa em quá.

Nỗi nhớ bao giờ cũng đi chung với nỗi buồn, con tim không đủ can đảm thì làm sao có thể vượt qua được đúng không anh? Anh cứ nói em " ngố ", không phải thế đâu anh, chỉ là lý trí không thể chiến thắng được con tim mà thôi. Em luôn cố gắng không nghĩ nhiều về những điều tiêu cực nữa, em càng tranh thủ động viên mình hãy cứ tin anh đi thì trái tim lại sợ hãi, nó sợ tất cả chỉ là ảo ảnh, là bọt biển, và sẽ tan biết bất cứ lúc nào nếu em chạm tay vào. Anh ạ! Thế nên anh hãy cứ yêu em như bây giờ anh nhé? Đừng yêu em ít hơn được không anh? Để sau này em sẽ không phải thốt lên câu " em đã sai ".

Don-gian-la-Em-nho-Anh


Em không còn vui vẻ, hồn nhiên như ngày xưa, em là đứa con gái chẳng khéo léo trong cách nói chuyện với người khác, cũng không biết cách nói ra những lời đẹp đẽ, em không cầu kỳ mà lại rất đơn giản... em chỉ cần mọi thứ thật bình thường, giản dị. Nếu anh thực sự hiểu được em, hiểu được người con gái anh yêu, anh sẽ cảm nhận được điều đó để rồi cảm thông, bao dung cho em.

Em bây giờ cứng cỏi, gai góc hơn nhiều, nhưng cũng biết kìm nén cảm xúc của mình, em không còn vội vã, bất chấp tất cả cho dù trái tim rỉ máu. Nhưng trong tình yêu em vẫn luôn yếu đuối, luôn trẻ con, luôn sợ hãi vì em biết có người đủ mạnh mẽ để bảo vệ em, có người đủ trưởng thành để nuông chiều em và có người đủ lý trí để dẫn dắt em đi trên con đường tốt nhất. Người đó chỉ có anh, phải không anh?

Em bây giờ sẽ vẫn giữ thói quen nhớ tới anh mỗi sáng thức dậy, mỗi ngày đến công ty và mỗi chiều hết giờ làm việc, mỗi tối một mình nằm nghe những ca khúc mà anh thích rồi nói chuyện với anh. Trước khi kết thúc một ngày em sẽ được nghe câu " anh yêu em " và bắt đầu ngày mới với tiếng chuông báo thức từ anh, để em thấy cuộc sống thật bình yên. Em thực sự muốn nói câu cảm ơn, cảm ơn anh, cảm ơn cuộc đời, cảm ơn tất cả, cảm ơn vì đã đem điều hạnh phúc lớn nhất đến với em, khiến trái tim em được ấm áp một lần nữa.

Don-gian-vi-Em-yeu-Anh


Em muốn chúng ta mãi giản dị và chân thành trong mắt nhau.

Em nhớ anh!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét