Ôm thật chặt em vào lòng và đừng bao giờ buông ra anh nhé? Em chỉ cần như thế thôi, mọi sóng gió mỏi mệt ngoài kia em đều sẽ vượt qua được, chỉ cần anh luôn ở đây, luôn nằm cạnh em, choàng tay ôm chặt em vào ngực anh thôi. Điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời em không phải là được nhiều người yêu quý, cũng không phải là kiếm được thật nhiều tiền, càng không phải là có một công việc thật tốt.... mà là được cảm nhận trọn vẹn cái cảm giác nằm trọn trong vòng tay anh, bờ môi được hôn lên da thịt anh, tai có thể nghe tim anh đập và mũi hít hà mùi cơ thể anh...
Dù cuộc đời này có quá nhiều khó khăn ở phía trước và bao thử thách đang chờ đợi chúng ta vào ngày mai. Dù cho em có suy nghĩ nhiều, mệt mỏi và cảm thấy chán nản như thế nào đi nữa, em vẫn cảm thấy bình yên và hạnh phúc khi nằm trong vòng tay anh, anh ạ. Anh biết không? Khi được anh ôm chặt, thật chặt và không muốn buông ra, em cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trong cuộc đời này. Vì em hiểu rằng, dù cho cuộc sống có khó khăn đến nhường nào, dù cho mọi vất vả, khó nhọc đang trực chờ em phía trước, thì vẫn luôn có anh ở đây, bảo vệ và che chở cho em. Em thấy mình nhỏ bé và được trân trọng khi nằm trong lòng anh, thực sự cái cảm giác đó không có một lời nói nào có thể diễn tả hay thốt ra được hết.
Sở thích của em là gì nhỉ? Không còn là được mặc đẹp, đi chơi nhiều nơi, ăn món ăn mình thích hay làm việc mình muốn nữa. Mà là được ngắm nhìn anh mỗi ngày, nhìn anh cười, anh nói, lúc mặt anh nghiêm, hay lại xị ra lúc em giận, lúc anh chăm chú nấu cơm.... Em thích ngắm anh lắm, ngắm chàng soái ca hoàn hảo nhất của cuộc đời em. Có lẽ sẽ chẳng có ai đẹp bằng anh trong mắt em, cho dù ngoài kia có nhiều người giỏi hơn anh, đẹp hơn anh hay tốt hơn anh, nhưng đối với em, họ chưa bao giờ có thể bằng anh được. Bởi anh với em luôn là duy nhất. Anh đẹp lắm, rất đẹp.
Lúc nào em cũng thích ôm chặt anh, hôn anh và hít hà mùi cơ thể của anh. Mỗi lần như thế em đều cầu nguyện, cầu nguyện rằng khoảnh khắc này xin hãy ở bên em mãi, đừng trôi đi và biến mất như thời gian. Em sợ mỗi ngày trôi qua, mỗi giây phút kim đồng hồ tích tắc chạy, em đều lo sợ, sợ rằng vào một phút giây nào đó, anh sẽ không còn ở đây nữa, sẽ chẳng còn những nụ hôn, cái ôm hay ánh mắt ngọt ngào anh dành cho em nữa. Em lo sợ lắm anh ạ.
Em vẫn thường xuyên nghĩ về một tương lai gần, nghĩ về một gia đình nhỏ có anh và em sau đó sẽ là những tình yêu lớn của chúng ta ra đời. Anh sẽ càng yêu thương em hơn, không còn là những sự quan tâm duy nhất dành cho em nữa, nhưng anh vẫn luôn duy trì thói quen hiện tại, đó là ôm em khi ngủ, nắm tay em mọi lúc, mọi nơi và chia sẻ cùng em mọi thứ. Em hi vọng rằng điều đó sẽ không quá xa xỉ đối với em cho đến hết cuộc đời này.
Nếu như quá khứ của em là những nỗi đau là những giọt nước mắt chất chứa nhiều muộn phiền thì hiện tại và tương lai đã được đánh đổi bằng anh rồi. Anh chính là tất cả những gì tốt đẹp nhất mà cuộc đời này ban tặng, bù đắp cho em những mất mát. Anh cho em tình yêu, cho em sự quan tâm, cho em sự chia sẻ, cho em sự tha thứ, cho em sự chiều chuộng, cho em sự che chở, cho em sự bảo vệ, cho em sự chờ đợi... anh đã luôn vì em mà làm tất cả những điều em chưa từng nghĩ đến. Cảm ơn anh nhiều lắm, tình yêu to lớn của em.
Anh biết không? Mỗi lần nghĩ về cuộc sống hôn nhân, nghĩ đến những tháng ngày khó khăn khi em về nhà anh làm dâu, làm vợ, làm mẹ, làm con trong nhà. Em thấy hoảng loạn và sợ hãi anh ạ, có thể đó đều là những lo lắng của tất cả mọi người khi chuẩn bị bước chân vào cuộc hôn nhân đầy ắp những điều bỡ ngỡ mà chưa một lần được nếm trải trước đây.
Nhưng dù có như thế nào, dù em có sợ thật nhiều nhưng khi nghĩ đến anh, nghĩ về những gì anh làm cho em, em đều cảm thấy có chút gì đó an tâm và đỡ sợ hãi hơn. Vì em cảm nhận được bên em vẫn còn có anh, em biết anh sẽ không để cho người con gái anh yêu phải chịu những tổn thương, mất mát thêm một lần nữa đâu. Đúng không anh?
Tuy rằng em vẫn chưa tin tưởng anh tuyệt đối cũng như em còn lo sợ rằng sau này anh sẽ thay đổi. Nhưng em nghĩ đó là điều tốt nhất cho cả anh và em, bởi nếu sau này, chẳng may cuộc sống đổi trắng thay đen, anh có vô tình đánh mất anh của bây giờ thì khi đó em cũng sẽ đủ mạnh mẽ để bước tiếp con đường phía trước. Thay vì mất anh em mất tất cả và gục ngã khi lựa chọn việc tin tưởng anh tuyệt đối hôm nay, thì em thà nghi ngờ anh nhưng khi điều đó xảy ra em đã có sự chuẩn bị để đủ bản lĩnh bước qua nỗi đau. Anh nhé?
Nếu không có anh bên cạnh, em thấy mình mạnh mẽ và độc lập, em có thể làm tất cả mọi thứ mà bình thường em nghĩ rằng em không thể. Nhưng khi em yêu một ai đó, yêu anh, em trở nên yếu đuối và sợ hãi, bởi trong chuyện tình cảm em không thể kiểm soát nổi cảm xúc của em, em có thể thua cuộc, mất tất cả nếu như em không thể vượt qua được chính nỗi đau đó anh ạ. Vậy nên, yêu anh rồi em chẳng còn mạnh mẽ như vốn có nữa, bởi em cần sự che chở và bảo vệ của anh. Nếu yêu anh mà em vẫn mạnh mẽ, không cần ai đó quan tâm, che trở nữa thì em yêu anh làm gì chứ, đúng không anh?
Vậy nên em chỉ mong một điều, hãy luôn ôm chặt em bất cứ lúc nào anh nhé? Cho dù có sóng gió hay khó khăn, mệt mỏi gì xảy ra, hãy luôn ôm chặt em được không? Kể cả khi em là người có lỗi, em gây ra cho anh những nỗi đau thì cũng hãy cứ ôm chặt em như bây giờ? Hứa với em như thế nhé? Bởi em chỉ cần có thể, dù sau đó anh có đối xử với em như thế nào cũng được, nhưng lúc đó hãy ôm chặt em nhé? Để em cảm thấy mình còn được yêu thương, được che chở và không bị bỏ rơi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét